Chân dung anh hùng trong bản cập nhật mới AFK Arena
Vương Quyền Tối Cao
Phiến Quân Trả Thù
Đặc Ân Hoàng Gia
Kẻ Phản Bội Báo Thù
Lĩnh Vực Thống Trị
Câu chuyện anh hùng
Chúng ta cùng xem câu chuyện của nhân vật Edwin nhé
Các cuộc ngoại xâm bên ngoài Bantus chưa bao giờ thực sự dừng lại. Ngay cả khi trông có vẻ là vậy, thì đó chỉ là để chuẩn bị cho việc mở rộng lãnh thổ tiếp theo.
Khi Edwin tự nguyện xin ra tiền tuyến, ông chỉ vừa mới đủ tuổi không bao lâu.
Thái tử của Bantus vào thời điểm đó là anh trai của ông – Thoran. Cô em gái Theowyn và Thoran thường xuyên lo lắng cho sự an toàn của ông. Nhưng Edwin rất tự tin và quyết tâm, ông mang thuật chiêu hồn đến chiến trường và giành lấy vô số chiến thắng về cho đức vua. Tất cả những kẻ xâm lược sẽ bị đội quân Xác Ướp của ông giam giữ bên ngoài biên giới Bantus.
Thành tích quân sự xuất sắc và các huy chương chiến đấu đã biến Edwin thành vị tướng trẻ tuổi nhất từng lập được nhiều chiến công như vậy trong lịch sử Bantus. Mọi người gọi ông là “Lưỡi Kiếm Của Bantus”, ông cũng đã giành được một chiếc ghế trong Hội Đồng chính trị danh giá. Các chức sắc đổ xô đến xu nịnh và o bế ông, đẩy ông thẳng vào ánh đèn sân khấu.
Sau khi trải qua cảm giác mê đắm của quyền lực, Edwin mơ thấy mình cưỡi ngựa dẫn đầu đội kỵ binh bọc thép của mình. Quyền lực của ông sẽ trải dài và rộng, nếu ông có thể khiến toàn bộ Hathor lệ thuộc vào Bantus.
Tuy nhiên, khi vị vua già, hiếu chiến qua đời và Thoran lên ngôi, đột nhiên, mọi thứ đi ngược lại tầm nhìn hoàn hảo của ông về tương lai mà ông vẫn hằng mong đợi.
Edwin đang làm lễ tưởng niệm các chiến binh đã ngã xuống thì một sứ giả xông vào. Anh ta đến từ thủ đô hoàng gia xa xôi, cách xa hàng nghìn dặm, mang theo tuyên bố của vị vua mới: Công chúa Theowyn sắp khởi hành đến Thalonia, một quốc gia hùng mạnh ở biên giới phía Tây, để kết hôn với thái tử. Mong muốn chân thành của nhà vua là các lực lượng biên giới ngừng chiến, để những người lính có thể trở về thủ đô và ăn mừng cùng quốc gia.
Chính vì điều này, Edwin và nhà vua đã trở nên bất hòa. Trong suy nghĩ của ông, sự ưu việt của thuật chiêu hồn ít nhiều gì cũng sẽ đảm bảo cho sự thống trị của Bantus, thế nên, công chúa được cưng chiều không cần phải rời khỏi quê hương và kết hôn. Edwin cố gắng làm cho Thoran cảm thấy tội lỗi, ông thậm chí còn từ bỏ phép lịch sự thông thường và hỏi Thoran về ý nghĩa thực sự của em gái đối với ông. Nhưng vị vua luôn có tâm hồn nhân hậu đó lại không biểu lộ gì ngoài sự thờ ơ khác thường khi đối mặt với câu hỏi này.
“Những năm tháng chiến tranh liên miên đã gieo rắc vô số nguy hiểm tiềm ẩn. Bantus cần một con đường mới,” Thoran nói, “Đây là sự hy sinh không thể tránh khỏi, là nghĩa vụ của em ấy, với tư cách là công chúa hoàng gia.”
Trước thái độ không hề nao núng của nhà vua, Edwin không thể phản đối gì thêm. Anh biết rất rõ khi đưa ra quyết định, chỉ lời nói của kẻ có sức mạnh mới có giá trị.
Sau khi công chúa được gả cho Thalonia, mối quan hệ giữa hai quốc gia dần được cải thiện. Nó đã mở đường cho việc thực hiện các chính sách tương lai của Thoran, đồng thời suy yếu ảnh hưởng của phe ủng hộ chiến tranh. Sau khi ông bãi bỏ thuật chiêu hồn, thứ chẳng làm được gì ngoài kéo mọi người xuống vực thẳm, sự khen ngợi và ủng hộ của công chúng cũng ngày càng lớn hơn.
Nhưng đó là một cái tát vào mặt Edwin.
Vô hiệu hóa sức mạnh lớn nhất của quốc gia cũng giống như cố tình cởi bỏ áo giáp và phơi bày phần bụng yếu ớt và dễ bị thương nhất cho tất cả mọi người. Edwin kiên quyết phản đối trong khi Thoran, luôn yêu thương và chiều chuộng Edwin, cũng kiên quyết ban hành và thay đổi các chính sách quốc gia. Chiến tranh và chiêu hồn chỉ mang đến tai họa và đau khổ cho người dân; chỉ có xoay sang lòng nhân từ, tương lai của vương quốc mới có thể được đảm bảo.
Ông không chỉ công khai khiển trách Edwin về đề xuất tái vũ trang quân đội của ông, mà còn ra lệnh cho ông phải kiểm điểm thật kỹ càng… khi bị giam giữ trong cung điện.
Không nhận được mọi sự hỗ trợ và quyền hạn, Edwin đã rất tức giận. Hòa bình và chấn hưng đất nước? Chỉ là ngụy biện, là sự bao biện bỏ qua thành tích của người sống và chà đạp sự hy sinh của người chết. Chỉ có những kẻ hèn nhát mới dám thốt ra những lời ngu xuẩn như vậy! Giá như ông mới là người sở hữu quyền lực ngai vàng, các cố vấn của ông sẽ không phải tuân theo những quyết định bất tài đó, em gái của ông sẽ không phải biến thành con tốt hy sinh, và các con dân khốn khổ của ông sẽ không phải chịu đựng sự nhục nhã khi bị các quốc gia khác xâm chiếm lãnh thổ.\n\tEdwin đã mù quáng trước sự phẫn nộ và giận dữ của mình. Quá khao khát quyền lực, sát khí sớm trỗi dậy trong trái tim điên cuồng của ông.
Để nắm lấy toàn bộ quyền lực mà mình mong muốn, Edwin đã dụ Theowyn trở lại, nhờ cô làm trung gian hòa giải giữa mình và nhà vua. Nhưng tại bữa tiệc mừng cô trở về quê hương, cái chết của Thoran lại là chủ đề chính.
Edwin không cảm thấy tội lỗi khi mũi kiếm của mình đâm vào ngực nhà vua. Thay vào đó, ông cảm thấy hạnh phúc và tự do hơn bao giờ hết. Cuối cùng, cuối cùng, ông cũng đã nắm toàn bộ Bantus trong tay. Tất cả mọi sự sỉ nhục, những lời chỉ trích mà ông phải đối mặt sẽ tan biến như mây khói khi bình minh của chế độ mới dâng lên. Chế độ của ông…
Tuy nhiên, ông còn chưa kịp chờ món tráng miệng dâng lên, chưa kịp hết phấn khích, thì mạng sống của Edwin cũng đột ngột bị dập tắt.
“Xuống địa ngục đi tên phản bội!”
Vệ sĩ tận tụy của Thoran, kẻ đã bị giết, đã trở thành Xác Ướp dưới sức mạnh của thuật chiêu hồn. Thanh kiếm của anh ta xuyên thủng Edwin từ phía sau, rồi tiếp tục tàn sát tất cả những kẻ phản bội trong bữa tiệc đẫm máu.
Edwin ngã xuống đất, mắt mở to bàng hoàng. Bằng cách nào đó, ông vẫn cố gắng, trước khi cái chết mang ông đi, vươn một tay về phía chiếc vương miện đã rơi xuống đất.
Chúa Tể Nỗi Sợ không bao giờ buông tha cho bất kỳ linh hồn phẫn uất nào. Được truyền cảm hứng từ những lời thì thầm của Quaedam, Edwin dã chớp lấy cơ hội mới. Cuộc đảo chính kết thúc với cái chết của cả nhà vua và quân nổi dậy, Thoran được phục sinh với tư cách là Nhà Vua Băng Hà bởi người hầu tận tụy và trung thành nhất của ông, và dưới chế độ độc tài tàn bạo mới của ông, Bantus trở thành vương quốc của người chết.
Sau khi Edwin được tái sinh, ông lại bước vào đại sảnh. Trong ánh nến mờ ảo, kẻ cai trị Bantus ngồi im lặng như một tảng đá trên ngai vàng của mình, những cận vệ trung thành của ông đứng bên cạnh, cụp mắt xuống.
Edwin đặt một tay lên vai và cúi đầu thật sâu trước người cai trị của mình. Ẩn mình trong bóng tối, cả nụ cười và ý định của ông đều vô cùng khó lường:
“Chúng ta sẽ tiếp tục như chúng ta đã từng chứ, người anh thân yêu nhất của em?”
Bộ kỹ năng của Edwin –